Thể thao

Mẹ và em mất trên bàn đẻ, con gáí nhỏ đứng ở cổng víện hễ thấy ai bế con đi qua là chạy đến: Mẹ ơi, mẹ về với con đi

Tôi cùng mẹ nghẹn đắng cổ họng lại khi cứ thấy ai bế con đi qua là con gái lại chạy đến ôm chặt: "Mẹ ơi, con nhớ mẹ nhiều lắm, mẹ về với con đi!".

Chúng tôi nắm tay nhau thành vợ thành chồng, đi cùng nhau thế mà cũng đã được 6 năm. Suốt thời gian làm vợ tôi, cô ấy gần như chưa từng được sung sướng một ngày nào trọn vẹn. Hai vợ chồng tay trắng đến với nhau nên cuộc sống phải thực sự cố gắng rất nhiều.Vài năm nay mới có thể khá lên một chút thế nhưng vợ tôi tính thì lại tiết kiệm cho nên chẳng bao giờ chi tiêu gì cho mình. 

Cô con gái nhỏ thế mà cũng đã lên 6 tuổi rồi, hàng ngày đều là do vợ tôi chăm sóc cho con bé hết. Con bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện lại còn thông minh nữa. Nó suốt ngày bảo tôi:

- Bố bảo mẹ đẻ thêm em bé đi. Con chơi một mình chán lắm ạ. Có em, con hứa sẽ ngoan hơn, sẽ thương em ạ.

>> Xem thêm: Nhã Pɦươɴg đòi ɓỏ nhà khi ɓị con gάi chê ҳấᴜ, nói mẹ tào lao bằng giọng Quảng Nam​

Lời con gái khiến vợ chồng tôi bật cười. Đúng là hai vợ chồng tôi cũng nên sinh thêm đứa con nữa rồi. Bao năm qua cũng vì muốn cuộc sống khá hơn một chút mà chúng tôi vẫn cứ kế hoạch. Không ngờ mọi chuyện lại hợp ý của hai vợ chồng đến như thế. Vợ tôi có thai lần này thì yêu hơn lần đầu.

Cô ấy nôn nghén cả ngày trời, người xanh xao, vàng vọt thế nhưng vẫn cứ cố đi làm. Tôi đã khuyên vợ cứ ở nhà, có gì cứ để cho tôi gánh vác thế nhưng vợ tôi vẫn không nghe. Tôi chỉ sợ cô ấy quá sức sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của hai mẹ con. Nhưng vợ chỉ cười động viên tôi:

Bất hạnh tại sao lại đổ ập xuống gia đình nhỏ bé của chúng tôi như vậy cơ chứ. (Ảnh minh họa)

- Anh cứ yên tâm, sức khỏe của em thế nào em biết rõ mà, nhất định sẽ sinh thêm cho anh một đứa con khỏe mạnh, bụ bẫm. Lúc đó lại tha hồ mà chăm mẹ con em ấy chứ.

>> Đừng bỏ lỡ: Bạn gái cây hài Mạc Văn Khoa đến từ Hải Dương tiết lộ sắp làm đám cưới vào cuối năm​

Tôi cũng đã nghĩ đến cái ngày đầm ấm ấy. Vậy nhưng phụ nữ mỗi lần đến với cửa sinh là một lần đến cửa tử. Sinh nở chẳng lần nào giống lần nào. Lần đầu vợ tôi sinh dễ nhưng lần thứ 2 này lại khó sinh, lại còn sinh non tháng. Tôi sốt ruột chờ đợi mãi ở bên ngoài mà vẫn chưa nghe được tiếng khóc của con.

Để rồi tiếng hét của vợ lịm dần đi, bác sĩ đi ra nhìn chúng tôi lắc đầu. Tôi bủn rủn khi cùng một lúc mất đi cả vợ lẫn đứa con còn chưa kịp nhìn mặt. Tôi ngồi sụp xuống đất mà khóc nức nở. Những lời động viên lúc này làm sao có thể an ủi tôi được đây. 

>> Đừng bỏ qua: Tỷ phú Ηoàng Kiều tích ƈựƈ kêu gọi quyên góp ᴛừ thiện: Cam kết sẽ minh bạch từng chữ số​

Đám tang của vợ ai cũng khóc, bản thân tôi cũng quá kiệt sức rồi. Mọi người động viên tôi phải cố gắng gượng vì đứa con gái nhỏ nữa. Tôi chỉ biết ôm con vào lòng mà khóc thôi. Con gái tôi, dường như cũng giống như tôi, nó có lẽ chưa hiểu thế là chế t, nó chỉ biết mẹ vẫn đang đi sinh em bé chưa về. Chẳng ai đủ can đảm để mà nói với con bé rằng: "Mẹ cháu với em cháu không còn nữa rồi". Bất hạnh tại sao lại đổ ập xuống gia đình nhỏ bé của chúng tôi như vậy cơ chứ.

Bác sĩ nói rằng con bé sẽ phải điều trị một thời gian cho ổn định tinh thần trở lại. (Ảnh minh họa)

Những ngày sau đó còn tệ hơn tôi suy nghĩ rất nhiều. Con gái nhỏ cứ khóc lóc đòi mẹ, đã thế còn không chịu ăn uống gì nữa, ai nói cũng không nghe, kể cả tôi. Tệ hơn nữa, cứ tới tối không ai để ý là con bé lại lang thang ra cổng viện, chẳng biết bằng cách nào con bé tới được đó, tôi cùng mẹ mình thật sự nghẹn đắng cổ họng lại khi cứ thấy ai bế con đi qua là con gái lại chạy đến ôm chặt: "Mẹ ơi, con nhớ mẹ nhiều lắm, mẹ về với con đi!".

Tôi với mẹ mình phải giải thích để cho họ hiểu không hiểu lầm con bé. Chẳng một ai dám trách móc con  bé, làm sao có thể trách móc nổi một đứa trẻ tội nghiệp như thế này cơ chứ. Cũng chỉ vì quá nhớ mẹ, quá nhớ em nên con bé mới như vậy.

Tôi đã phải đưa con bé đi tìm bác sĩ tâm lý. Bác sĩ nói rằng con bé sẽ phải điều trị một thời gian cho ổn định tinh thần trở lại. Cú sốc này thật sự quá lớn với hai bố con tôi. Giờ tôi chẳng biết làm thế nào với con nữa bởi chính bản thân mình cũng đang bế tắc. Sao mà đường nào với bố con tôi cũng tràn đầy đen tối và tuyệt vọng đến như vậy cơ chứ.

Nguồn: Webtintuc